Top of the world

July 1st, 2006 § 0

Hình như trên đời này có hai chứng bệnh cực kì nguy hiểm.

Bệnh thứ nhất: tưởng mình là nhất thế giới. Nhìn quanh chẳng thấy ai, nhìn lên chẳng thấy ai, nhìn xuống thấy cả mớ. Gọi thiên hạ là giòi, là cứt ruồi. Vỗ ngực xưng mỗ. Thân cao thước chín, ngỡ mình là Michael Jordan. Mình lũn cũn mét lẻ năm, ta đây Nã Phá Luân đại đế. Câu nào phát ra cũng là tuyên ngôn, là tôn chỉ, là khám phá vĩ đại. Lỡ nói điều gì sai làm chuyện gì bậy, lí do thiên tài hay đãng trí. Bệnh này thuộc dạng trầm kha, khó chữa, nhưng không phải vô phương. Cứ dắt bệnh nhân đến đụng phải một kẻ giỏi hơn hoặc bệnh nặng hơn, khả năng thuyên giảm cũng phải đến bát cửu.

Bệnh thứ hai: tưởng mình là nhì thế giới. Nói xí dụ, ả A gặp gã B. Gã B khè chết tươi ả A. Ả A ngu dốt, thần tượng gã B, chụp ảnh gã B đưa lên bàn thờ cúng bên cạnh ông bà nội. Từ đấy về sau, cứ mỗi khi có ai khen bác C cô D trước mặt ả A, lập tức ả A xì một tiếng dài cả thước tây, phun nước bọt phèo phèo như con rắn lục phun nọc, hỉ ra: laaaaaàaaaam saaaaaaao mà bì với anh Bê của tao nôôôôôổôôôôi. Như thế tức là anh B của tao, đã hơn tao tức là hơn cả thế giới. Cứ thế mà suy, tao là nhì thế giới. Bệnh này mới là đại đại đại nan y, đa số là vô phương cứu vãn. Chết cho xong chuyện. Thế giới chẳng cần những thằng/con chỉ chuyên xếp thứ nhì.

§ Bàn tán

Đây cái gì

Đang đọc Top of the world tại Yahoo! 360 đã ngỏm.

Thêm thắt